Đã phải gần một năm rồi kể từ lần cuối tôi tự tay viết 1 bài blog trên C4V. Bài vở, công viêc, chơi bời có lẽ đã choán hết những ngôn từ mỗi lần tôi định tuôn ra trên blog. TUY NHIÊN, một vài sự kiện gần đây đập vào mắt đã thúc đẩy tôi chắp bút viết bài này. Mục đích không có gì to tát: giải trí lành mạnh và giải tỏa xúc cảm.

Để bắt đầu, có lẽ tôi nên nói về du học. Du học là khái niệm có trong gia đình tôi từ khi tôi còn rất nhỏ. 2 bác ruột tôi đi du học ở Hungary. Chị họ tôi du học ở Úc. Anh họ tôi người du học ở Anh, người ở Mỹ, người ở Pháp. Như một lẽ tự nhiên, tôi bắt đầu hình thành trong đầu một ước muốn về 1 ngày được du học đâu đó, có lẽ là Anh hoặc Mỹ, và nó lớn dần lên rất nhanh chóng. Vào một ngày đẹp trời khi tôi đang học lớp 7, anh họ tôi, lúc bấy giờ đang học ở Anh và là 1 veteran trên VA, đã khoe 1 bài viết khá controversial mà ông anh tôi đã khởi xướng trên VA. Đó cũng là lần đầu tiên tôi biết tới VA.

Thành thực mà nói, VA trong tôi 7 năm về trước giống như một chiếc chìa khóa cho cánh cửa cơ hội đi du học của bản thân. Các bài viết về chương trình ASSIST, về các trường boarding schools (lần đầu tiên tôi biết về BS và loại bỏ ý định giao lưu văn hóa), về các trường đại học, về cuộc sống học tập và ăn chơi, về quá trình apply đã hấp hồn tôi như 1 thứ ma lực kỳ dị. Tôi đọc từng post một, giờ này qua giờ khác. Cái cảm giác lúc đó, xem nào, giống như cầm mắt cắm khắp bản đồ trong dota vậy.  Hài hước có, xúc tích có, chửi nhau có (hamahamieng + các thánh VA), mỉa mai có (thánh nikki). VA thực sự sống động.  Cũng từ VA mà tôi mới biết và có được cơ hội tham gia quá trình tuyển vào boarding school ở Ams. Có thể nói một cách trung thực, VA là cái đòn bẩy giúp tôi vượt qua được những bậc thang bỡ ngỡ đầu tiên.

Xem nào, càng lớn tuổi thì khoảng cách giữa tôi và VA càng lớn. Những veteran trên VA cũng không còn post bài nữa. Diễn đàn (cái lõi của VA từ ngày đầu tiên thành lập (?!)) bị bỏ bê. Các bài viết sáo rỗng xen lẫn những bảng quảng cáo phù du. VAPedia thì quá lỗi thời và không cung cấp đủ thông tin. Từ lúc nào đó, tôi có cảm giác VA đang khoác trên mình 1 cái vỏ khả đẹp nhưng cái ruột lại trống trơn. Khá khó tả nhưng có lẽ 1 cơ số các bạn sẽ hiểu cảm giác của tôi khi sự lụi tàn của 1 diễn đàn nơi bạn từng dựa vào để trưởng thành đang hiện ra khá rõ rệt.

Chuyện người kệ người. Đúng là vậy, diễn đàn VA hay VAPedia có trở thành cái gì thì cá nhân tôi thực sự cũng không quan tâm (cho dù như vậy có lẽ sẽ có lợi cho C4V, lol). Có chăng cũng chỉ là nực cười cho những phát ngôn sáo rỗng hay nhưng câu hỏi ngây ngô thường xuất hiện trên VA. Nhưng rồi thì VAC.

VAC trở thành lõi của VA từ lúc nào tôi không rõ (có lẽ ngay từ lần 1 tổ chức). Và trung thực mà nói, nếu không có VAC, VA có lẽ cũng không tồn tại được lâu. Tuy nhiên, đến giờ phút này, tôi cũng không hiểu rõ mục đích của VAC là gì, khi mà (xin quote lại từ HTV), :hàng năm có hàng chục ngàn du học sinh sang Mỹ, cũng đồng nghĩa với việc có gần trăm ngàn bạn học sinh CÓ mong ước đi du học, VAC chỉ phục vụ được vài trăm bạn". Chưa kể, để có được 1 tấm vé vào cửa VAC buổi sáng, các bạn phải trải qua application process bao gồm essays và hình như năm nay có thêm orientation quiz (?!). Xem nào, để có cơ hội giải đáp:

"Bạn không muốn thi đại học Việt Nam?
Bạn nghĩ rằng việc nộp hồ sơ du học và học ở người ngoài sẽ dễ hơn việc thi đại học và học ở Việt Nam?
Chỉ có những gia đình khá giả mới có điều kiện để đi du học ?
Đã đi du học thì phải chọn những trường thật danh tiếng mới “oai” ?
Có nhất thiết phải học Kinh tế hay Tài chính thì mới xin được việc ?

Bạn đang tự hỏi liệu những suy nghĩ, thông tin bạn có về việc đi du học đã chính xác và đầy đủ ? Bạn muốn tìm lời giải cho những thắc mắc của mình ? Du học có thật sự phù hợp với bạn ? 

Hãy đến với chúng tôi, VietAbroader sẽ giúp bạn giải đáp tất cả những câu hỏi đó : )"

 

LOL? 

 

Mấy câu hỏi trên thật khó để tự tìm ra câu trả lời? =) Nhất là khi các bạn thí sinh có thừa thời gian viết essays + hoàn thành quiz nhưng không đủ thời gian để tự tìm ra lời giải đáp Tuy nhiên, làm gì cũng có cái lý của nó. Qua đợt sát hạch lần này, có lẽ VAC sẽ lọc được 1 tốp những học sinh ưu tú. Và chỉ cần 5% số họ đạt được những học bổng danh giá tới những trường đại học hàng đầu tại Mỹ, VAC sẽ luôn có những bảng vàng thành tích, hay tạo dựng những mối quan hệ với future guest speakers. Và các bạn thí sinh, mà tôi dám chắc hơn phân nửa đã quá rõ về quá trình tuyển sinh, vào VAC với mục đích làm quen những người cùng level về trình độ học vấn và khả năng thành công trong tương lai. Dường như, VAC đã tạo ra 1 tầng lớp elite class gắn mác cho một cơ số không đáng kể trong giới học sinh và bỏ qua rất nhiều bạn trẻ đang rất cần sự giúp đỡ khác. Còn nhớ, 1 năm trước, tôi vô tình xem được một FB post của 1 em học sinh vui sướng tự hào khi nhận được acceptance letter vào VAC (?!). Điều này khiến tôi lấy làm rất thú vị. Nhiều khi tôi cũng muốn thử apply vào để xem nội dung của VAC như thế nào. Nhưng giả sử tôi được nhận thì lại chiếm mất một slot của một em nào đó đang cố gắng xếp hàng vào elite team.

Dù không hiểu mục đích của VAC, tôi phải thừa nhận rằng ban tổ chức của VAC rất chuyên nghiệp, từ việc phân chia các ban với từng chức năng khác nhau cộng với kế hoạch chi tiết cụ thể từ sớm. Tuy nhiên, đọng lại trong tâm trí tôi ấn tượng lớn nhất là khả năng fund raising của VAC team. Vài chục ngàn USD cho VAC 2012 có lẽ không phải một con số nói mò. Một học sinh cấp 1 cũng có thể nhẩm trừ chi phí của VAC và tính toán được phần leftover sau mỗi lần tổ chức sự kiện. Rồi còn VA retreat cho ban tổ chức lẫn VA night cho mọi người có cơ hội giao lưu và cọ sát trong không khí thân thiện và mát mẻ. Tôi tự hỏi, tốn là bao khi VA có thể live stream buổi tọa đàm buổi sáng hay tạo DVD phát miễn phí cho mọi người tham gia vào buổi chiều. Ồ, nếu làm vậy, có lẽ nó sẽ conflict với tiêu chí tuyển chọn của ban tổ chức. Cá nhân được nghe tới quá trình hoạt động của BTC VAC, tôi thấy vui vì các em đã tìm cho mình chỗ đứng vững trãi trong một cộng đồng danh giá. Keep up the good work, em!

Ramble từ nãy đến giờ cũng được nửa tiếng rồi. Khả năng viết văn của tôi khá ngu nên ngôn từ diễn đạt nhiều chỗ có thể không sáng ý, các bạn thứ lỗi. Thôi, hôm nay như vậy là đủ.